Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2016

Hồi kí dạy học trong địch hậu

                                        Ngày 13  tháng 8 năm 2016

Các bn và các cháu thân mến !
                                     
               Gia cuc kháng chiến chống Pháp, cui năm 1952,hơn 100 bn khóa SP đc bit KHX đã được điu động v nước  đ kp thi khi phc giáo dc ngay trong vùng đch tm chiếm,Va ri các bn , các cháu đã đọc 5  bài viết v thi kì này. Nay  HOA ĐÀU MÙA xin gii thiu tiếp các bài ca đt này của schuyên đề ây

         1/ Trên dường đi nhận nhim v ( Nguyn Luong Thc )

          2/ Trên dường hành hương ( Ngô Thế Thach )

         3/ Dạy hoc trong vùng dịch hâu huyện Tiên Lãng ( Đoàn Đinh Tỉnh )

         4/ Bài hoc lớn đầu tiên ( Bùi Thị Phúc )

         5/ Những học trò của tôi ( Nguyễn Trung Chính )

        6/ Buổi mít tinh ki niệm sâu săc trong đời tôi ( Nguyễn Giang Tiến )
      Mi các bn xem các tp bài dưới đây và tìm đc thêm trên  trang Facebook. https://www.facebook.com/groups/KHOASPDACBIETKHUHOCXA1952/
  . Đợt  tiếp sau s còn nhiu bài khác v hoàn cnh này
.     2/ Mt ln na , xin báo thêm : L k nim 65 năm Khu Hc Xá  s t chc  vào sáng ch nhât 2/10/2016. Vy các bn và các cháu chun b giúp đ ông  bà v d
                                                          Ban biên tâp- Trn Ich











            
                BUỔI MÍT TINH KỈ NIỆM SÂU SẮC TRONG ĐỜI TÔI



                                                                                                                              Nguyễn Thị Giang Tiến
        
Mùa đông cuối năm 1953 tôi phụ trách một lớp huấn luyện đào tạo giáo viên vỡ lòng cho các huyện Yên Thế và Lạng Giang. Lớp khá đông gần 100 người. Ty giáo dục cử mấy cán bộ về giúp tôi tổ chức lớp xong đều rút về ty, còn tôi ở lại. Bình thường tôi và Minh Nguyệt hai đứa phụ trách chung việc huấn luyện đào tạọ, song lần này Nguyệt lại về huyện Hiệp Hoà, tổ chức lớp khác.
        Lớp bắt đầu khai giảng được ba, bốn hôm, một buổi tôi đang ngồi soạn bài thì thấy ông chủ tịch xã và một sĩ quan quân đội vào gặp. Tôi hơi bỡ ngỡ không biết có việc gì. Ông chủ tịch xã nói :” sắp tới là ngày sinh nhật Đảng (hồi đó sinh nhật Đảng là ngày 6 tháng giêng), xã phối hợp với đơn vị bộ đội và lớp huấn luyện của cô giáo để tổ chức mit tinh. Việc tổ chức làm sân khấu, đèn đóm do xã chịu trách nhiệm, còn việc kẻ khẩu hiệu do các đồng chí bên quân đội đảm nhiệm; riêng nội dung buổi mit tinh chúng tôi đề nghị cô giáo là người có trình độ, văn hay chữ tốt sẽ viêt bài diễn văn và đọc ở cuộc mít tinh.” Tôi choáng người, vì mới ra trường, chưa bao giờ viết diễn văn, lại lên nói ở cuộc mít tinh đông hàng nghìn người . Tôi đề nghị việc đó nhờ các đồng chí bên quân đội vì tôi chưa quen viết diễn văn và nói trước đông người. Đồng chí đại diện quân đội cho biết đơn vị vừa đi đánh trung du về nên các d/c đó rất bận và đang còn nhiều việc gấp để đi tiếp chiến trường Tây Bắc.Trước tình thế bất khả kháng ấy, tôi đành phải nhận việc. Trong hai ngày liên tiếp tôi lo mất ăn, mất ngủ để viết bài diễn văn với nội dung lịch sử ra đời của Đảng, những hoạt động của Đảng giành Độc lập cho Tổ quốc, lãnh đạo toàn dân chống giặc đói, giặc dốt, tiến hành cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, giành nhiều thắng lợi to lớn qua các chiến dịch Thu đông 1947, Biên giới 1950...giải phóng nhiều vùng địch tạm chiếm rộng lớn...Nhờ ơn Đảng đất nước đã có nhiều đổi thay., thoát khỏi ách đô hộ của đế quốc phong kiến, đưa nước nhà trở thành một nước độc lập, tự do, dân chủ, tiếng tăm vang dội toàn cầu ...Viết xong khoảng 4 trang giấy đặc tôi học thuộc lòng và chép lại bài diễn văn với cỡ chữ thật to để lúc nói có gì vấp váp sẽ dễ dàng liếc được.
         Tối hôm mit tinh, trên bãi cỏ trước đình làng Đông Kênh (một xã ven rừng Yên Thế) cạnh dòng sông Thương, bên kia sông là huyện Lạng Giang, tôi bước lên bục diễn thuyết dưới ánh đèn măng xông sáng rực. Tôi liếc xuống bãi cỏ thấy đông nghịt người, một nửa bãi là dân trong xã, còn lại là bộ đội ngồi hàng ngũ chỉnh tề. Hôm đó dân kéo ra rất đông vì sau mít tinh có biểu diễn văn nghệ.... Chân bước run run, tim đập hơn trống làng, tôi đọc to bài diễn văn. Sau vài phút tôi bình tĩnh hơn nên nói dõng dạc (vì tôi đã học thuộc) không cần nhìn vào giấy. Dưới bãi mọi người ngồi nghe im phăng phắc, tôi vừa cảm động vừa hồi hộp. Đọc xong diễn văn tôi thấy mọi người vỗ tay rầm rầm, tôi sung sướng quá cùng mọi người hô to khẩu  hiệu Đảng LĐVN muôn năm, Chủ tich Hồ Chí Minh muôn năm. Bước khỏi bục sân khấu tôi tưởng sẽ ngất đi vì xúc động  
           Sáng sớm hôm sau lớp chúng tôi đều ra sông đánh răng, rửa mặt thì thấy đơn vị bộ đội cũng ùa ra sông rất đông. Tối qua mít tinh tôi lên đọc diễn văn trong bộ đồ thôn nữ, vấn khăn vuông, áo cánh bông nâu. Sáng nay tôi còn xoã tóc mới quá vai lại mặc áo veste đỏ xẫm . Các anh bộ đội ùa đến bên,  kêu to: “ Ôi cô giáo đây rồi, cô giáo trẻ quá! Hôm qua dưới ánh đèn tưởng cô gíáo người lớn hơn nhiều nhưng cô giáo nói hay lắm, tốt lắm” . Tôi bẽn lẽn trả lời: “Tôi cũng vừa mới ra trường còn non nớt lắm, chắc còn thiếu sót nhiều ”...
       Sau tôi được biết đơn vị  bộ đội đó thuộc Đaị đoàn 308 vừa đi đánh trung du nhằm làm lạc hướng địch. Các đồng chí về đây nghỉ vài ngày rồi lên Tây Bắc bổ sung cho chiến dịch Điện Biên. Trong chiến dịch một số đồng chí vẫn viết thư về kể những trận đánh cho tôi nghe. Điểm lại, đó thật là buổi mít tinh mà suốt đời tôi không quên !
  
                      Ghi chú : Nửa tháng sau mời cac ban xemtiếp chuyên đè này

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét